Sau nhiều ngày điều tra mà không thu được kết quả đáng kể, đội ngũ của thanh tra Hoàng Minh đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và áp lực. Mỗi manh mối đều dẫn đến ngõ cụt, và bí ẩn xung quanh những vụ án dần trở thành một câu chuyện đáng sợ hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, một tia hy vọng chợt loé lên khi một nhân chứng bất ngờ xuất hiện, mang đến thông tin quan trọng.
Nhân chứng là một người đàn ông trung niên, với dáng vẻ mệt mỏi và lo lắng. Ông bước vào phòng thẩm vấn, đôi mắt đầy nỗi sợ hãi nhưng gương mặt vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Thanh tra Hoàng Minh ra dấu hiệu cho nhân viên khởi động máy ghi âm và chuẩn bị bút vở. Ông ngồi xuống ghế, nhìn chằm chằm vào bàn trước mặt, như thể đang cố gắng tập hợp suy nghĩ trước khi nói ra những điều đã chứng kiến.
"Hãy bình tĩnh, ông Nguyễn," Hoàng Minh nhạ đạm. "Chúng tôi đã sẵn sàng nghe lời khai của ông. Xin ông kể lại tất cả những gì ông đã chứng kiến."
Ông Nguyễn ngại ngùng gật đầu, đôi tay run rẩy siết chặt nhau. "Tôi... tôi thật sự không biết bắt đầu từ đâu. Mỗi chuyện quá đối khó tin..."
"Ông có thể bắt đầu kể lại những gì mình đã thấy," thanh tra Minh nhẹ nhàng nói, giọng điệu khích lệ nhưng vẫn đầy sự nghiêm túc. Người đàn ông nuốt khan, hít một hơi sâu trước khi bắt đầu kể.
"Tôi sống gần khu vực xảy ra vụ án," ông bắt đầu, giọng nói hơi run rẩy. "Đêm đó, tôi không thể ngủ được nên quyết định đi dạo. Khi đi ngang qua con hẻm phía sau nhà gần khu phố cũ, con đường khá vắng vẻ, chỉ có ánh đèn le lói từ những cột đèn đường. Khi đi qua, tôi nhìn thấy... một bóng người... không, không phải người, nó giống như một bóng ma vậy."
Ông dừng lại, mắt nhìn xa xăm như thể đang quay lại ký ức kinh hoàng đó. "Nó mặc đồ đen, trùm kín từ đầu đến chân, và di chuyển rất nhanh. Tôi đã rất sợ hãi, nên chỉ đứng im, không dám nhúc nhích. Rồi nó biến mất vào bóng tối, không để lại dấu vết gì."
Ông Nguyễn nuốt khan, giọng run run: "Đó là một bóng ma... Một bóng ma ký lạ. Đôi mắt của nó... đỏ rực như hai ngọn đuốc trong bóng tối. Nó không di chuyển, mà lơ lửng trong không trung..."
Thanh tra Minh chăm chú lắng nghe, không bỏ sót một chi tiết nào. "Ông có thể mô tả rõ hơn về bóng ma đó không? Có đặc điểm gì nổi bật không?"
"Tôi cảm giác như nó không phải người thường. Không biết làm sao để diễn tả, nhưng có điều gì đó... không đúng. Như thể nó không thuộc về thế giới này."
Không khí trong phòng trở nên nặng nề hơn. Thanh tra Minh gật đầu, ghi chú cẩn thận từng chi tiết. "Cảm ơn ông, thông tin này rất quan trọng. Chúng tôi sẽ điều tra thêm."
Người đàn ông thở phào, như trút bỏ được một phần gánh nặng. Ông đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi phòng thẩm vấn. Trước khi đi, ông quay lại nhìn thanh tra Minh. "Hãy cẩn thận, thanh tra. Bóng ma đó... nó không bình thường."
"Chúng tôi sẽ cẩn thận. Cảm ơn ông," thanh tra Minh đáp, ánh mắt đầy sự quyết tâm. "Ông Nguyễn, xin cảm ơn ông một lần nữa vì lời khai quan trọng này. Chúng tôi sẽ lấy lênh thông tin này để tiến hành điều tra thêm. Ông có thể về nhà và liên lạc khi cần," Hoàng Minh nói, với đối mắt đầy cảm thông.
Ông Nguyễn gật đầu, đôi mắt vẫn còn đầy nỗi sợ hãi khi rời khỏi phòng thẩm vấn. Lời khai của ông là một bước ngoặt quan trọng trong việc điều tra, nhưng cũng đối mặt với những nguy hiểm tiềm tàng đang rình rập trong bóng tối.
Các thành viên trong đội ngũ của Hoàng Minh trao đổi những ánh nhìn nghi ngờ. Bóng ma kỳ lạ. Điều này có thể là một manh mối quý giá trong việc giải mã bí ẩn. Hoàng Minh nhỏ giọng, bảo nhóm ghi lại tất cả lời khai, đồng thời bắt đầu suy nghĩ về điều tra khu phố cũ để tìm kiếm thêm manh mối. Những gợi ý của nhân chứng, dù có vẻ kỳ lạ, nhưng không thể bỏ qua. "Chúng ta cần xem xét lại tất cả các báo cáo trước đây liên quan đến khu vực này," anh ra lệnh, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. "Có thể còn điều gì đó chúng ta đã bỏ sót."
Không khí trong phòng trở nên nặng nề khi họ cố gắng sắp xếp các mảnh ghép còn rời rạc.
Hoàng Minh nhỏ giọng, cẩn thận ra lệnh cho nhóm ghi lại tất cả lời khai từ những nhân chứng. Dù nhiều chi tiết nghe có vẻ hoang đường, anh biết rằng không thể bỏ qua bất kỳ điều gì. Ánh mắt anh lướt qua các gương mặt đồng đội, thấy sự căng thẳng hiện rõ, nhưng cũng có một tia hy vọng lóe lên.
"Chúng ta cần xem xét lại tất cả các báo cáo trước đây liên quan đến khu vực này," Hoàng Minh nói, giọng anh dứt khoát nhưng vẫn mang đầy sự cân nhắc. Anh nhìn về phía cửa sổ, nơi ánh sáng mờ nhạt của buổi chiều tà len lỏi vào căn phòng, chiếu sáng những chồng hồ sơ cũ kĩ. "Lần này, chúng ta phải tìm ra nó."
Ngoài cửa sổ, khu phố cũ nằm im lìm dưới lớp sương mờ, như đang giữ trong lòng nó những bí mật chưa được khám phá. Một cơn gió nhẹ thổi qua, làm rung rinh những tán cây khẳng khiu, tạo nên một âm thanh thì thầm, như tiếng vọng của những bí ẩn từ quá khứ.