Chương 2: Hồ Sơ Kẻ Săn Mồi

Chương 2. Chương 1: Tìm Thấy Thi Thể

1,153 chữ
4.5 phút
21 đọc

Mưa rơi nhẹ nhàng trong đêm, những giọt nước như tấm màn vô hình che phủ mọi thứ, khiến không gian trở nên mờ mịt và u ám. Gió nhẹ thổi qua, mang theo những chiếc lá lướt đi trên mặt đất, như những bóng ma mơ hồ, di chuyển chậm rãi, mang theo cảm giác tĩnh lặng đến đáng sợ. Ánh đèn đường yếu ớt không thể xua tan được sự u tối, chỉ làm cho bóng tối thêm sâu thẳm. Tất cả những gì có thể nghe thấy trong đêm là tiếng mưa rơi và tiếng gió xào xạc qua những ngọn cây cao vút.

Trong khoảnh khắc này, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện, làm không khí vốn yên tĩnh bỗng trở nên ngột ngạt. Một thi thể nằm gục trên mặt đất, không có bất kỳ dấu hiệu nhận diện nào. Nạn nhân không có giấy tờ tùy thân, không có đồ vật nào có thể làm rõ danh tính, chỉ có một vật duy nhất lạ lùng đeo trên tay trái – chiếc đồng hồ cổ điển. Mặt đồng hồ mờ đục, với những vết ố nhỏ, như thể đã trải qua thời gian dài bị bỏ quên. Ánh sáng từ đèn đường phản chiếu lên mặt đồng hồ tạo ra những vệt sáng kỳ quái, càng làm tăng thêm sự bí ẩn và lo âu.

Những người có mặt tại hiện trường lặng lẽ quan sát, không ai dám động vào thi thể ngay lập tức. Cảnh tượng này không hề giống một vụ án mạng thông thường. Không có vết thương rõ ràng trên cơ thể nạn nhân, không có dấu hiệu của sự xâm hại hay đấu tranh. Duy chỉ có một cảm giác kỳ lạ bao trùm, như thể có một lực lượng vô hình đang hiện diện ở đây. Ngón tay của nạn nhân vẫn giữ nguyên vị trí, mắt mở to như đang cố gắng truyền đạt một thông điệp nào đó, nhưng tất cả chỉ là sự im lặng chết chóc. Mọi thứ dường như đã ngừng lại, mọi câu hỏi đều không có lời giải đáp. Vụ việc này không chỉ đơn giản là cái chết của một người, mà có lẽ là mở đầu cho một bí mật sâu thẳm, một câu chuyện mà ngay cả những người điều tra cũng chưa thể lường trước được.

"Thật kỳ lạ." Thám tử Lương, người đàn ông trung niên với đôi mắt sắc bén, bước tới gần thi thể. Cái nhìn của ông như xuyên thấu mọi vật, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn đường rơi lên mặt đồng hồ, phản chiếu những vệt sáng kỳ quái, khiến chiếc đồng hồ trên tay nạn nhân càng trở nên nổi bật. "Không có bất kỳ dấu hiệu nhận diện nào, mà lại chỉ có một chiếc đồng hồ này. Nó giống như một mật mã, một dấu hiệu mà chỉ người nào đó hiểu mới biết."

Cảnh sát trưởng Hà Minh đứng bên cạnh, cũng đang nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ. Ông cảm nhận được sự bất thường này. "Chúng ta chưa từng gặp một vụ án như thế này," ông nói, giọng trầm tư. "Không có bất kỳ dấu vết nào, và chiếc đồng hồ này... rõ ràng là một điểm nhấn quan trọng. Có thể là chìa khóa mở ra sự thật."

Hà Minh từ từ quét mắt nhìn xung quanh hiện trường. Những ngọn đèn đường hắt lên bóng tối mờ mịt, nhưng không có gì khác lạ ngoài thi thể và chiếc đồng hồ. Không có dấu vết của sự xô xát, không có bất kỳ sự vật gì bị xáo trộn. Mọi thứ đều hoàn hảo trong sự tĩnh lặng kỳ lạ. Bề mặt đường vắng tanh, chỉ có những giọt mưa rơi lăn tăn trên mặt đất, không một dấu vết nào cho thấy có cuộc đấu tranh hay di chuyển.

Thám tử Lương không rời mắt khỏi chiếc đồng hồ, những suy tư của ông như đang xoay quanh vật thể này. "Chúng ta cần phải đưa thi thể về và phân tích kỹ lưỡng," ông lên tiếng, giọng vẫn không rời khỏi sự tập trung. "Có thể sẽ tìm ra manh mối từ vật này. Dù sao, nó có thể chứa đựng một thông điệp gì đó."

Cảnh sát trưởng Hà Minh gật đầu, nhưng trong lòng ông dâng lên cảm giác bất an. "Đúng. Chúng ta không thể bỏ qua bất cứ chi tiết nào. Nhưng lần này... vụ án này không đơn giản như những vụ khác." Ông đã từng đối mặt với những vụ án phức tạp, với những dấu vết rõ ràng, nhưng lần này, sự kỳ lạ khiến ông cảm thấy khó nắm bắt. Một người chết không để lại dấu vết gì ngoài một vật phẩm kỳ lạ – điều này không chỉ là dấu hiệu của một vụ án mạng thông thường, mà có thể là một cái gì đó lớn lao hơn nhiều, một câu chuyện mà họ chưa thể hình dung ra. Mỗi manh mối dường như dẫn đến một vực thẳm không đáy, khiến cho sự ngờ vực càng lúc càng tăng cao.

Nhưng trong khoảnh khắc này, có một điều mà không ai trong nhóm hiểu rõ. Chiếc đồng hồ không chỉ là một món đồ, mà có thể là chìa khóa mở ra cánh cửa của một bí mật nào đó, một thứ mà ngay cả những người trong cuộc cũng không hề hay biết.

Bầu không khí càng lúc càng nặng nề, và cảm giác bất an tăng dần. Những chiếc đèn đường mờ ảo chỉ chiếu sáng một phần nhỏ của hiện trường, như thể ánh sáng cũng không muốn tiết lộ sự thật. Mọi người đã quen với những vụ án khó nhằn, nhưng lần này, mọi thứ dường như nằm ngoài sự kiểm soát của họ.

"Phải làm rõ ngay lập tức, đừng để bất kỳ chi tiết nào trôi qua vô ích," Hà Minh nói, ánh mắt dừng lại ở chiếc đồng hồ. "Mọi thứ sẽ không dễ dàng như chúng ta nghĩ."

Thám tử Lương gật đầu, điệu bộ nghiêm túc. "Chắc chắn. Nhưng tôi có cảm giác, vụ án này không chỉ đơn giản như những gì chúng ta thấy."

Cả nhóm im lặng, lắng nghe sự tĩnh lặng kỳ lạ xung quanh. Mọi thứ như đang bị cuốn vào một vòng xoáy không lối thoát, và những manh mối mờ mịt khiến họ chỉ có thể bước vào cuộc điều tra với một niềm tin mơ hồ. Nhưng chiếc đồng hồ vẫn giữ nguyên vị trí trên tay nạn nhân, như một lời nhắc nhở về những điều chưa được khám phá, về những câu hỏi vẫn chưa có lời giải đáp.

Bạn đang đọc truyện Hồ Sơ Kẻ Săn Mồi của tác giả Ruijin. Tiếp theo là Chương 3: Chương 2: Điều Tra Ban Đầu