Bối cảnh: Bên trong Tử Vong Chi Cốc.
Vân Nam siết chặt Hắc Nanh. Hắn biết, với thực lực hiện tại của hắn, hắn không phải là đối thủ của một Nguyên Sĩ cấp 15. Lúc trước để đánh bại được tên cướp thực lực Nguyên Sĩ đỉnh phong, phải nhờ Hắc Tam và Hắc Tứ tiêu hao không ít, chưa kể tên này là cận vệ bên cạnh Hàn Thiên Vũ, được đào tạo và huấn luyện một cách nghiêm khắc và có cơ sở, nên cũng dễ hiểu trận chiến này khó hơn trước gấp bội lần.
"Xem ra, hôm nay ta phải liều mạng rồi," Vân Nam thầm nghĩ.
Hắn hít sâu một hơi, vận dụng toàn bộ Hắc Ám Chi Nguyên, bao bọc lấy Hắc Nanh.
"Ngươi định làm gì?" Nam nhân hỏi, có chút ngạc nhiên khi thấy khí tức của Vân Nam đột nhiên thay đổi.
"Ta sẽ cho ngươi thấy," Vân Nam lạnh lùng đáp, "Sức mạnh thực sự của ta."
Nói rồi, Vân Nam lao về phía nam nhân, vung Hắc Nanh chém ra một đường kiếm khí màu đen.
Nam nhân kia hừ lạnh một tiếng, vung trường kiếm lên đỡ. Một luồng hàn khí màu xanh lam tỏa ra từ thanh trường kiếm, tạo thành một bức tường băng trước mặt hắn.
"Choang!"
Một tiếng va chạm chói tai vang lên. Đường kiếm khí màu đen của Vân Nam chém vào bức tường băng, tạo ra một vết nứt lớn. Nhưng bức tường băng vẫn không vỡ, chặn đứng đòn tấn công của Vân Nam.
"Hừ, chỉ có thế thôi sao?" Nam nhân cười khẩy, "Để ta cho ngươi thấy, thế nào mới là sức mạnh thực sự."
Nói rồi, hắn vận chuyển nguyên lực, truyền vào thanh trường kiếm. Thanh trường kiếm tỏa ra ánh sáng màu xanh lam rực rỡ, rồi biến thành một con rồng băng khổng lồ.
"Băng Long Trảo!"
Nam nhân hét lớn, điều khiển con rồng băng lao về phía Vân Nam. Con rồng băng gầm thét, vung những móng vuốt sắc nhọn, tấn công Vân Nam từ mọi phía.
Vân Nam vội vàng vận dụng Hắc Ám Phân Thân, tạo ra một huyễn ảnh, rồi nhanh chóng lùi lại phía sau.
"Giỏi cho một Nguyên Đồ cấp 8, đòn tấn công vừa rồi cũng có thể né được. Xem ra, Hàn Thiên Vũ thiếu gia đã đúng. Ngươi không đơn giản," Nam nhân cười lạnh, "Nhưng dù sao ngươi cũng phải chết ở đây."
Hắn vung trường kiếm, chỉ về phía Vân Nam, lạnh lùng nói:
"Để xem ngươi đỡ được mấy chiêu của ta."
"Băng Thạch Tù Giam!"
Nam nhân hét lớn, vung trường kiếm lên. Nhất thời, hàn khí từ thanh trường kiếm tỏa ra, bao phủ lấy một vùng không gian xung quanh Vân Nam. Mặt đất dưới chân hắn bắt đầu đóng băng, từng tảng băng lớn từ dưới đất nhô lên, bao vây lấy Vân Nam, tạo thành một nhà tù bằng băng, giam cầm hắn bên trong.
"Hừ, xem ngươi trốn đi đâu!" Nam nhân cười lạnh, chuẩn bị tung ra đòn tấn công tiếp theo.
"Băng Đạn!"
Hắn vung trường kiếm, bắn ra hàng loạt viên đạn bằng băng về phía Vân Nam. Những viên đạn băng này có kích thước bằng nắm tay, mang theo hàn khí lạnh thấu xương, bay với tốc độ cực nhanh, nhắm thẳng vào Vân Nam.
"Nguy hiểm!" Vân Nam thầm kêu lên. Hắn vội vàng vận dụng Hắc Ám Phân Thân, tạo ra một huyễn ảnh, rồi nhanh chóng di chuyển sang một bên.
Nhưng những viên đạn băng kia, như có mắt, vẫn tiếp tục truy đuổi theo hắn. Vân Nam không còn cách nào khác, đành phải vận dụng Hắc Ám Chi Nguyên, bao bọc lấy bản thân, tạo thành một lớp lá chắn hắc ám.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Những viên đạn băng liên tục bắn vào lớp lá chắn hắc ám, tạo ra những tiếng nổ lớn. Vân Nam cảm thấy một luồng lực đạo mạnh mẽ truyền đến cơ thể hắn, khiến cho hắn phải lùi lại mấy bước.
"Không ổn rồi," Vân Nam thầm nghĩ, "Kỹ năng này quá mạnh, mình không thể đỡ mãi được."
Hắn phải tìm cách phản công. Nhưng làm thế nào đây? Hắn đã sử dụng hết các kỹ năng của mình, nhưng vẫn không thể đơn độc đánh bại được tên cận vệ này.
Đúng lúc này, từ bên ngoài nhà tù băng, một giọng nói vang lên:
"Tuyết Tàn Ảnh!"
Vân Nam ngẩng đầu lên, nhìn thấy tên cận vệ đang đứng bên ngoài nhà tù băng, vung trường kiếm liên tục. Theo từng đường kiếm, hàng loạt ảo ảnh của hắn xuất hiện, bao vây lấy nhà tù băng.
"Hắn định làm gì?" Vân Nam thầm nghĩ.
Đột nhiên, tất cả các ảo ảnh cùng vung kiếm, chém về phía nhà tù băng. Hàng trăm, hàng ngàn luồng kiếm khí màu xanh lam, mang theo hàn khí lạnh thấu xương, đồng loạt bắn vào nhà tù băng.
"Rắc! Rắc! Rắc!"
Nhà tù băng, dưới sức mạnh của hàng loạt kiếm khí, bắt đầu xuất hiện những vết nứt. Vân Nam biết, hắn không thể ngồi yên chờ chết. Hắn phải làm gì đó, để phá vỡ nhà tù băng này.
"Huyết Ảnh!" Vân Nam khẽ gọi.
Huyết Ảnh Ma Nhện, từ trong bóng tối, lặng lẽ xuất hiện. Nó lao về phía nhà tù băng, phun ra những sợi tơ đen, bám vào các vết nứt.
"Phá cho ta!" Vân Nam hét lớn, truyền Hắc Ám Chi Lực vào Huyết Ảnh Ma Nhện.
Huyết Ảnh Ma Nhện nhận được mệnh lệnh, liền dùng sức kéo mạnh. Những sợi tơ đen, vốn mỏng manh, giờ đây trở nên cứng cáp như thép, siết chặt lấy nhà tù băng.
"Rắc! Rắc! Rắc!"
Dưới sức kéo của Huyết Ảnh Ma Nhện, những vết nứt trên nhà tù băng ngày càng lan rộng. Cuối cùng, với một tiếng nổ lớn, nhà tù băng vỡ tan thành từng mảnh.
Vân Nam thoát khỏi nhà tù băng, nhưng hắn không có thời gian để thở phào nhẹ nhõm. Hắn biết, tên cận vệ kia sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.
Quả nhiên, ngay khi Vân Nam vừa thoát ra, tên cận vệ đã lao đến, vung trường kiếm chém về phía hắn.
"Đón nhận tuyệt kĩ mạnh nhất của ta, Băng Phong Liên Hoàn!"
Hắn hét lớn, vung kiếm liên tục, tạo ra một chuỗi những luồng kiếm khí màu xanh lam, xoáy tròn như lốc xoáy, bao vây lấy Vân Nam.
Vân Nam cảm thấy một luồng hàn khí lạnh thấu xương đang ập đến, khiến cho hắn suýt chút nữa bị đóng băng. Hắn biết, đây là đòn sát thủ của tên cận vệ, và hắn không thể đỡ nổi.
"Chẳng lẽ, mình phải bỏ mạng ở đây sao?" Vân Nam thầm nghĩ.
Đúng lúc này, trong đầu hắn đột nhiên có một luồn ám ý chạy qua. Khiến hắn nhớ lại cách mà Huyết Ảnh Ma Nhện di chuyển, cách mà nó ẩn mình trong bóng tối, và cách mà nó kết liễu con mồi.
"Phải rồi!" Vân Nam thầm reo lên, "Mình có thể làm như vậy!"
Hắn hít sâu một hơi, vận dụng toàn bộ Hắc Ám Chi Nguyên, tập trung vào Hắc Nanh. Chiếc nanh đen tuyền, giờ đây như nhuốm thêm tử khí, sát khí tỏ ra nặng nề từ Hắc Nanh.
"Nanh Tịch Diệt!"
Vân Nam hét lớn, vung Hắc Nanh lên trời. Thay vì tạo ra những đường kiếm khí bóng tối to lớn, lần này, hắn lại tập trung sức mạnh, tạo ra hàng ngàn chiếc nanh nhỏ li ti, sắc bén như kim châm, ẩn chứa Hắc Ám Chi Lực, đồng thời, từ trên không trung, chúng không trực diện lao xuống như mưa, bao phủ lấy tên cận vệ, mà lại xoay chuyển, bao vây lấy tên cận vệ.
"Cái gì?" Tên cận vệ kinh hãi, vội vàng vận chuyển nguyên lực, tạo ra một kết giới băng bảo vệ quanh người.
Nhưng những chiếc nanh bóng tối, mang theo sức mạnh của Hắc Ám Chi Nguyên, dễ dàng xuyên thủng kết giới băng, ghim thẳng vào máu thịt hắn.
"A!" Tên cận vệ hét lên một tiếng thảm thiết. Hắn cảm thấy, từng chiếc nanh bóng tối như những con rết độc, đang gặm nhấm cơ thể hắn, hút cạn nguyên lực và sinh khí của hắn.
"Tha... tha cho ta..." Tên cận vệ run rẩy, cầu xin.
Nhưng Vân Nam không hề nương tay. Hắn tiếp tục vận dụng Hắc Ám Chi Nguyên, điều khiển những chiếc nanh bóng tối, cho đến khi tên cận vệ tắt thở, ngã gục xuống đất.
Vân Nam thở hổn hển, thu hồi Hắc Nanh. Hắn vừa mới thi triển một kỹ năng hoàn toàn mới, dựa trên cách chiến đấu của Huyết Ảnh Ma Nhện. Hắn đặt tên cho kỹ năng này là Nanh Tịch Diệt , bởi vì nó mang theo sức mạnh hủy diệt, có thể tiêu diệt mọi kẻ thù.
"Đây chính là sức mạnh của Hắc Ám Chi Nguyên sao?" Vân Nam lẩm bẩm, trong lòng vừa kinh ngạc vừa phấn khích.
Hắn biết, hắn vẫn còn rất nhiều điều phải học hỏi về Hắc Ám Chi Nguyên và Khế Ước Bóng Đêm. Nhưng hắn tin rằng, với thời gian, hắn sẽ có thể làm chủ được sức mạnh này, và sử dụng nó để bảo vệ những người mà hắn yêu thương.
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Vân Nam đứng dậy, tiếp tục tìm kiếm đồng đội. Hắn cảm nhận được khí tức của một người đang ở rất gần rồi.
(Kết thúc chương 17)