Chương 2: Đại Lộ Vị Diện

Chương 2. Bắt Đầu Thử Thách

2,275 chữ
8.9 phút
54 đọc

Khôi có một người bạn thân từ thời trung học, Nam, hiện đang giữ hàm Trung úy trong lực lượng cảnh sát TP HCM và là trưởng phó phòng điều tra hình sự của thành phố. Nam và Khôi luôn giữ mối quan hệ thân thiết, và Nam thường chia sẻ với Khôi về các vụ án và tình hình an ninh trật tự trong thành phố. Với chức vụ trưởng phó phòng điều tra, Nam có nhiều đặc quyền và khả năng can thiệp sâu vào các vấn đề an ninh quan trọng.

Sau khi vượt qua được nút thắt đầu tiên và đạt đến cấp độ 2, Khôi bước vào giai đoạn mới đầy thử thách. Hằng ngày, anh vẫn tiếp tục công việc lập trình tại văn phòng, nhưng mọi thứ đã không còn như trước. Khôi biết rằng hành trình tu luyện của mình chỉ mới bắt đầu, và anh cần phải đạt được cấp độ 3 để tiến gần hơn đến mục tiêu cuối cùng.

Một buổi sáng, Khôi đứng trước gương, chuẩn bị cho một ngày làm việc mới. Anh với tay lấy tấm ván trượt cách không của mình dựng ở góc tường, ngắm nhìn nó một chút. Tấm ván này là một công nghệ đã trở nên phổ biến vào thời điểm này. Với khả năng gấp nhỏ lại bỏ vừa balo hoặc khoác nhẹ trên lưng mà không hề gây cản trở, tấm ván trượt là một phương tiện di chuyển vô cùng tiện lợi. Sử dụng pin năng lượng tiên tiến, tấm ván có thể tự sạc thông qua việc tổng hợp electron trong không khí và ánh sáng. Nó chỉ bay ở tầm thấp, khoảng 30-40cm từ mặt đường, giúp di chuyển linh hoạt mà không gây cản trở giao thông.

Khôi bật chức năng khởi động của tấm ván, nó phát ra một tiếng kêu nhỏ rồi nhẹ nhàng nâng lên khỏi mặt đất. Anh bước lên tấm ván, cảm nhận sự thoải mái và tự do khi lướt trên đường. Tấm ván trượt này không chỉ là phương tiện di chuyển, mà còn giúp Khôi rèn luyện khả năng thăng bằng và phản xạ.

Khi Khôi đang trên đường đến văn phòng, anh bất ngờ nhận được tín hiệu từ Elisa.

"Khôi, em phát hiện có một tình huống bất thường gần công viên Lê Văn Tám. Có dấu hiệu của một cuộc xung đột."

Khôi không chần chừ, nhanh chóng đổi hướng và lướt đến công viên. Khi tới nơi, anh thấy một nhóm thanh niên đang đe dọa một người đàn ông lớn tuổi. Những kẻ tấn công này rõ ràng không phải là những tên trộm cướp bình thường - chúng có vẻ rất tự tin và tổ chức.

Khôi không thể khoanh tay đứng nhìn. Anh nhanh chóng tiến đến và sử dụng kỹ năng võ thuật của mình để can thiệp. Với sự điều khiển năng lượng tinh vi hơn từ cấp độ 2, Khôi di chuyển nhanh lẹ, từng cú đánh chính xác và mạnh mẽ. Chỉ trong vài phút, nhóm thanh niên bị khuất phục và bỏ chạy.

Người đàn ông lớn tuổi run rẩy cảm ơn Khôi, mắt ngấn nước. "Cảm ơn cậu, cậu thanh niên. Nếu không có cậu, tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra."

"Không có gì đâu bác," Khôi đáp, cố gắng giấu đi sự phấn khích của mình. "Bác nên cẩn thận hơn lần sau."

Về nhà sau sự kiện đó, Khôi không ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra. Việc can thiệp và giúp đỡ người yếu là điều anh luôn mong muốn, nhưng anh cũng nhận ra rằng thế giới xung quanh có nhiều điều bí ẩn hơn anh tưởng. Đêm đó, Khôi ngồi thiền dưới ánh trăng, cố gắng cảm nhận và điều hòa năng lượng bên trong mình.

"Khôi, em cảm nhận được sự tiến bộ trong anh," Elisa nói, giọng đầy khích lệ. "Nhưng anh cần phải cẩn thận hơn. Những kẻ tấn công hôm nay không phải là người bình thường. Có khả năng chúng liên quan đến một thế lực bí ẩn mà chúng ta chưa biết."

"Anh hiểu," Khôi đáp. "Anh sẽ cẩn thận hơn và cố gắng tìm hiểu thêm về chúng. Nhưng anh cũng không thể đứng nhìn khi thấy người khác gặp nguy hiểm."

Thời gian trôi qua, Khôi tiếp tục rèn luyện không ngừng. Anh tham gia các lớp học võ thuật nâng cao, học thêm về thiền định và kiểm soát năng lượng. Mỗi ngày, Khôi cảm thấy mình mạnh mẽ hơn, tinh thần sáng suốt hơn.

Những cuộc gặp gỡ với bạn bè và gia đình giúp anh giữ vững tinh thần. Một buổi tối, Khôi cùng em gái Lan đi dạo phố và thưởng thức những món ăn vặt ở khu chợ Bến Thành. Lan luôn ngưỡng mộ anh trai mình, nhưng cô không hề biết về hành trình tu luyện đầy cam go của Khôi.

"Anh, dạo này anh bận rộn quá, không có thời gian dành cho em luôn" Lan nũng nịu, ánh mắt lấp lánh.

"Anh luôn dành thời gian cho em mà, em gái," Khôi mỉm cười. "Chỉ là dạo này anh có chút việc cần phải làm, nhưng anh sẽ cố gắng dành nhiều thời gian hơn cho em và ba mẹ. Để đền bù, anh sẽ tự tay vào bếp nấu bữa tối cho cả nhà nha."

Lan cười tươi, gật đầu đồng ý. "Em mong chờ bữa tối của anh đấy, anh trai."

Khôi nhận ra rằng dù có bận rộn với việc tu luyện, gia đình vẫn luôn là ưu tiên hàng đầu của anh. Anh cố gắng cân bằng giữa cuộc sống thường nhật và việc rèn luyện, để không chỉ trở thành người mạnh mẽ hơn, mà còn là người anh, người con tốt hơn.

Một buổi tối khác, khi Khôi đang ngồi thiền trong phòng mình, anh nhận được tín hiệu từ Elisa về một vụ án phức tạp mà cảnh sát đang gặp khó khăn. Một loạt các vụ mất tích bí ẩn xảy ra trong thành phố, và dường như có liên quan đến một thế lực siêu nhiên.

Khôi quyết định hành động. Anh liên lạc với Nam, người bạn thân hiện là Trung úy và trưởng phó phòng điều tra hình sự của thành phố. Nam biết về khả năng đặc biệt của Khôi, một phần vì họ là bạn thân từ thời trung học, một phần vì Khôi đã từng giúp Nam trong những vụ án trước đây. Mặc dù Nam không biết hết tất cả các khả năng của Khôi, nhưng anh hiểu rằng Khôi có những kỹ năng đặc biệt mà người thường không có, phần nào nhờ việc Khôi đã dành nhiều thời gian nghiên cứu thiền định và các phương pháp tu tập kỳ lạ.

"Nam, tôi nghĩ tôi có thể giúp được anh trong vụ án này," Khôi nói qua điện thoại.

"Tôi rất vui khi nghe cậu nói vậy, Khôi. Chúng tôi đang bế tắc và mọi manh mối đều dẫn đến ngõ cụt."

Khôi nhanh chóng với tay lấy tấm ván trượt dựng ở góc phòng, kiểm tra pin và đảm bảo mọi thứ hoạt động tốt. Anh khoác tấm ván lên lưng rồi lên đường gặp Nam. Anh cảm nhận được sự phấn khích lan tỏa trong cơ thể - đây không chỉ là cơ hội để giúp đỡ bạn bè và người dân, mà còn là cơ hội để anh rèn luyện và kiểm tra khả năng của mình.

Khôi gặp Nam tại hiện trường vụ án, sử dụng khả năng cảm nhận năng lượng để tìm kiếm dấu vết mà cảnh sát không thể thấy. Anh phát hiện ra những dấu hiệu của một năng lượng lạ, dẫn họ đến một căn nhà bỏ hoang ngoài rìa thành phố.

Bên trong căn nhà, Khôi và Nam đối mặt với một thế lực siêu nhiên. Khôi cảm nhận được sự hiện diện của năng lượng kỳ lạ, lạnh lẽo và áp đảo. Họ bước vào căn nhà tối tăm, không gian bên trong ngột ngạt và đầy những vệt máu khô rải rác khắp nơi. Những bức tường cũ kỹ và mục nát càng làm tăng thêm cảm giác rùng rợn.

"Cẩn thận, Nam," Khôi nói, mắt quét qua khắp căn phòng. "Có điều gì đó rất không đúng ở đây."

Nam gật đầu, tay giữ chặt khẩu súng. "Tôi cũng cảm nhận được điều đó, Khôi. Hãy sẵn sàng cho mọi tình huống."

Họ tiến sâu vào bên trong, phát hiện những biểu tượng kỳ lạ được khắc trên tường. Những biểu tượng này tỏa ra một loại năng lượng tối, khiến Khôi cảm thấy bất an. Khôi đặt tay lên một trong những biểu tượng, cố gắng cảm nhận và giải mã ý nghĩa của nó.

"Đây là những dấu hiệu của một nghi thức gọi hồn," Khôi nói, giọng đầy lo lắng. "Chúng đang cố gắng triệu hồi một thứ gì đó từ thế giới khác."

Nam lùi lại, mắt mở to. "Chúng ta cần phải ngăn chặn ngay lập tức. Nhưng làm sao chúng ta có thể đối phó với thứ này?"

Bỗng nhiên, một luồng năng lượng mạnh mẽ tỏa ra từ trung tâm căn nhà. Khôi và Nam bị đẩy lùi, cảm nhận được sự xuất hiện của một thực thể siêu nhiên. Một bóng đen hình người xuất hiện giữa căn phòng, đôi mắt đỏ rực và nụ cười ma quái.

Các ngươi là ai mà dám xâm nhập vào đây?" Thực thể cất giọng lạnh lẽo.

"Chúng ta đến để ngăn chặn những hành động đen tối của ngươi," Khôi đáp, cố gắng giữ bình tĩnh.

Thực thể cười lớn, tiếng cười vang vọng khắp căn nhà. "Các ngươi không biết mình đang đối mặt với cái gì. Ta sẽ cho các ngươi thấy sức mạnh thực sự của bóng tối."

Khôi và Nam chuẩn bị tinh thần, biết rằng họ sắp phải đối mặt với một trận chiến cam go. Khôi tập trung năng lượng, cảm nhận dòng chảy mạnh mẽ bên trong mình. Anh lao vào tấn công, từng cú đấm và cú đá của anh đều chứa đầy năng lượng.

Thực thể tránh né một cách dễ dàng, rồi phản công lại với những đòn tấn công mạnh mẽ. Khôi cố gắng chống đỡ, nhưng mỗi đòn tấn công của thực thể đều khiến anh cảm thấy như bị đè bẹp bởi sức mạnh vô hình. Nam cũng không đứng ngoài cuộc, anh bắn liên tục về phía thực thể, nhưng dường như những viên đạn chỉ xuyên qua cơ thể của nó mà không gây hại.

"Khôi, chúng ta cần phải nghĩ ra cách khác!" Nam hét lên, mắt lo lắng nhìn về phía Khôi.

Khôi nhận ra rằng họ không thể đối đầu trực diện với thực thể này. Anh tập trung suy nghĩ, cố gắng tìm ra một chiến thuật. "Nam, hãy cố gắng giữ chân nó. Tôi sẽ thử phá hủy những biểu tượng trên tường."

Nam gật đầu, tiếp tục bắn về phía thực thể để gây chú ý và giữ chân nó. Khôi chạy nhanh đến gần các bức tường, sử dụng năng lượng của mình để phá hủy từng biểu tượng một. Mỗi lần anh phá hủy một biểu tượng, thực thể lại trở nên mờ và yếu đi một chút.

Trong khi Khôi đang phá hủy các biểu tượng, Nam vô tình đụng phải một tấm bùa cổ xưa giấu trong đống đồ đạc cũ kỹ của căn nhà trong lúc bị thực thể ép lùi vào góc tường. Tấm bùa này phát ra ánh sáng xanh mờ, tạo ra một lá chắn năng lượng khiến thực thể không thể tiếp cận.

"Khôi, nhìn này!" Nam hét lên, giơ tấm bùa lên cao. "Nó không thể tiến lại gần tôi khi tôi cầm cái này!"

Khôi nhìn thấy tấm bùa, nhận ra rằng nó chính là chìa khóa để bảo vệ Nam khỏi thực thể. "Nam, hãy giữ tấm bùa đó và tiếp tục ngăn chặn nó. Tôi sẽ hoàn thành việc phá hủy các biểu tượng trong chốc lát."

Với tấm bùa trong tay, Nam tiến lên, giữ thực thể ở khoảng cách an toàn. Khôi tiếp tục phá hủy các biểu tượng cuối cùng. Thực thể gào thét, cơ thể nó bắt đầu tan biến, để lại một không gian trống rỗng và tĩnh lặng.

Khôi vội chạy đến bên Nam, đỡ anh dậy. "Nam, anh ổn chứ?"

Nam mỉm cười yếu ớt. "Tôi ổn, Khôi. Chúng ta đã làm được rồi."

Khôi giúp Nam đứng dậy, cả hai rời khỏi căn nhà bỏ hoang. Bên ngoài, ánh sáng bình minh bắt đầu ló dạng, mang theo sự bình yên trở lại. Khôi biết rằng trận chiến này chỉ là khởi đầu, và còn rất nhiều thử thách đang chờ đợi anh phía trước.

Với mỗi thử thách, Khôi càng nhận ra tầm quan trọng của việc rèn luyện và phát triển khả năng của mình. Những tháng ngày tu luyện tiếp tục trôi qua, và Khôi dần dần tiến bộ, từng bước đạt được những thành tựu mới.

Khôi cảm thấy mình đã sẵn sàng để đối mặt với những thử thách lớn hơn và khám phá những bí mật sâu thẳm của vũ trụ. Và với mỗi bước tiến, anh càng hiểu rõ hơn về bản thân và những khả năng tiềm ẩn bên trong mình.

Bạn đang đọc truyện Đại Lộ Vị Diện của tác giả philong090323. Tiếp theo là Chương 3: Khởi Đầu Cuộc Chiến